KHÚC DU CA MÙA VU LAN
(TK. Phước Ngọc)
BẢN TIN TRÊN BÁO GIÁC NGỘ: http://giacngo.vn/thoisu/tintuc/2014/08/25/3B6611/
Tôi đi về đồng xanh đầy nắng ..
Bước chân theo gió trắng mưa rơi …
Cả một mùa kiết hạ đầy vơi
Nay đến Vu lan ..buồn mà vẫn đợi
Tôi đi
Chẳng tìm gì qua tiếng phách mõ
Chỉ nương mình theo miền Tịnh độ
Trong nhịp chuông lan tỏa chiều tà
Chợt nhớ về cánh nhạn đã bay xa
Bởi tâm hồn luôn khát gọi bao la
Phía trước kia chân trời như bỏ ngỏ
Nên cứ ngỡ như gặp mùa lá đổ
Nên Cõi đi về vẫn gánh nặng ai hay?
Có đêm trường trong ánh nến lắt lay
Chỉ thấy mình trên tường in bóng nhỏ
Cả hơi thở cũng nhạt nhòa trong gió
Chợt tiếng chuông về òa vỡ giấc mộng say
Lại lên đường cho dẫu gió mưa bay
Ta và Ta một bóng hình nhỏ nhỏ
Đi về phía kia Hừng đông mờ tỏ .
Nhặt chút ân tình gom giữ độ nay mai
Dẫu có thể đường còn lắm chông gai
Như con đường tới cửa Thiền tao ngộ
Ta cứ dần khơi trong dòng cam lộ
Góp nhặt cho Đời những hạt ngọc Trần ai
Để mai này khi về Cõi Phật Đài
Lòng thanh thản bởi nghiệp đời đã trả.
-Viết một chiều cuối hạ PL.2558-




























